Em tên Bùi Hảo – học sinh lớp 12A1. Hôm nay em vinh dự được đại diện cho các bạn học sinh khối 12 nói lên những suy nghĩ của mình trong ngày bế giảng năm học. Thấm thoát đã 3 năm trôi qua – 3 năm kể từ ngày khai trường đầu tiên. Ba năm quãng thời gian không phải là dài nhưng cũng đã đủ để biến tất cả nơi đây trở thành kỉ niệm, thành yêu thương mà chúng em đã quá nhiều lần không nhận ra. Yêu thương đến nỗi, dù có nhắm mắt lại vẫn có thể hình dung được từng khuôn mặt thân quen, vẫn có thể thấy từng hàng ghế đá, hàng cây… ấm áp vui buồn.
Em Bùi Thị Hảo – 12A1 trong buổi lễ Trưởng thành.
Các bạn thân mến! Tôi chợt mỉm cười khi nhớ lại mình của 3 năm trước đây… 3 năm trước tôi cũng là một đứa học trò lớp 10 ngây ngô, bâng khuâng, lưu luyến đến lạ khi trông thấy những cánh bằng lăng nhuộm tím sân trường. Tôi đã từng có một cảm giác lạ lẫm lắm khi thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má của những anh chị 12 trong buổi ra trường. Khi ấy tôi nào hiểu hết ý nghĩa của 2 chữ “chia tay”. Với tôi chia tay chỉ đơn giản là nghỉ ngơi tạm thời trong vài tháng hè. Tôi lúc ấy, ngơ ngác nhìn những giọt nước mắt rơi xuống, để rồi giờ đây khi đã thấm thía 2 tiếng chia tay bởi lẽ 12 là đồng nghĩa với hết rồi tuổi thơ, 12 nghĩa là sẽ trưởng thành mãi mãi và sẽ chẳng bao giờ thấy lại đầy đủ những khuôn mặt thân quen, những kỷ niệm của thời học trò…
Thưa thầy cô, đã 3 năm lớp học sinh chúng em được chung sống dưới mái trường này. 3 năm chúng em được làm học trò của các thầy cô. Chúng em đã được truyền dạy không chỉ kiến thức mà còn cả cách sống, cách làm người hữu ích… Thầy cô đã luôn quan tâm đến cả những điều nhỏ nhặt của chúng em: lúc chúng em vui, khi chúng em buồn. Thầy cô làm cho chúng em cảm thấy ngôi trường này chính là mái nhà thứ 2 của mình. Chúng em xin cảm ơn những lời dạy bảo tận tình, những rầy la nghiêm khắc của thầy cô để những cánh chim non nớt ngày nào giờ đây đã thực sự vững tin bay vào tương lai. Vậy mà đã có những lúc chúng em làm thầy cô buồn lòng. Để rồi giờ đây, khi sắp sửa chia tay trường chúng em lại thầm ao ước: “Ước gì thời gian trở lại để lại được một lần nữa là học trò, là con của thầy cô, lần nữa được yêu thương, được quan tâm và thậm chí được la rầy. Ước gì thời gian ngừng trôi để có thể biến nơi đây, giờ khắc này thành mãi mãi…”
Cũng trong buổi lễ ngày hôm nay, xin có đôi lời với các em lớp dưới. Các em học sinh lớp 10, 11 thân mến! Các anh chị hy vọng rằng các em sẽ luôn ngoan và chăm học, nghe lời thầy cô để tiếp tục như các anh chị chung tay xây dựng nơi đây thành một ngôi trường kiêu hãnh với những thành tích ngày càng chói lọi.. Bởi vì… cả các anh chị và các em đều yêu ngôi trường này. Và dù các các em chọn con đường nào thì cũng xin chúc các em thành công trên con đường đi tới, đừng sai lầm quá nhiều để rồi khi chia tay ra trường, những lời xin lỗi sẽ không còn giá trị nữa.
Còn bây giờ xin cho tôi dành những lời thân thương nhất cho những người bạn cùng khối. Buổi học cuối cùng, mọi thứ thân thương: Chiếc bảng đen dường như cũng nhuốm buồn vì bụi phấn. Khung cửa sổ mơ màng trời mộng bỗng giật mình trước tiếng thở thời gian. 12 ơi! Sao mà thân thương quá! Những khuôn mặt đã từng gắn bó, cùng học, cùng chơi suốt 3 năm cấp III và cũng có những người bạn đã trở thành tri kỷ. Có những nụ cười thoáng qua, có những cái ôm siết chặt… Tôi xin cảm ơn cuộc đời vì mỗi sớm mai thức giấc tôi lại được đến lớp, lại được cùng bạn bè chơi đùa để yêu thương ấm áp khắp nơi nơi. Tôi cảm ơn từng nụ cười, từng giọt nước mắt thêm cả những giận hờn vu vơ và tôi sẽ mãi nhớ tất cả. Hôm qua đã trở thành quá khứ, xin cất giữ lại trong tim những hình ảnh đáng yêu nhất, những khoảnh khắc hồn nhiên nhất của tuổi học trò để ta lại vững tâm bước tiếp vào tương lai. Chúc các bạn thực hiện được những ước mơ của mình.
Một lần nữa, xin gởi lời tri ân đến tất cả thầy cô vì những đêm miệt mài bên trang giáo án. Xin cảm ơn thầy cô đã có những giờ lên lớp thật nhiệt tình. Em xin kính chúc quý thầy cô dồi dào sức khỏe để dìu dắt tiếp những thế hệ tương lai. Chúc thầy cô sẽ gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống và sự nghiệp trồng người cao quý.
“Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại”