Cho con yêu thêm từng trang sách nhỏ
Nuôi hồn con trong những buổi đến trường
Ngày thơ bé con còn thơ dại quá
Chưa hiểu thầy là biển rộng bao la.
Thầy dắt con qua vùng trời tri thức
Góp trên vai hành lí của cuộc đời
Bao lo lắng, bao ân cần dạy dỗ
Mong con tìm được bờ bến tương lai.
Con vẫn nhớ! Thầy ơi con vẫn nhớ!
Trăm điều hay thầy đã giảng cho con
Văn học ấy chứa tình thương vô tận
Phải yêu người san sẻ lẫn bao dung.
Con được thấy vào bề dày lịch sử
Bốn ngàn năm đất nước lắm trường chinh
Trong bão tố vẫn vùng lên đứng dậy
Nay hiên ngang một Tổ quốc oai hùng.
Thầy dạy con, hiểu từ đâu mà có
Đất, núi, sông, không khí và rừng xanh
Nước Việt Nam bao “trở mình” địa chất
Lãnh thổ ta con yêu quý giữ gìn.
Nào xác xuất, nào nguyên hàm, giải tích
Khối lập phương khối lăng trụ chop đều
Lấy cố gắng cộng với niềm hi vọng,
Nhân kiên trì ta sẽ có tương lai.
Muốn nhấc bổng địa cầu đâu phải khó
Chỉ cần lo một điểm tựa hôm nay
Tự đốt cháy sẽ tạo ra ánh sáng
Giúp đời con và xã hội sau này.
Cuộc đời người là phương trình phản ứng
Đem thân mình tác dụng với khó khăn
Qua thử thách, biết cho rồi mới nhận
Trao tặng người để cảm thấy yêu thương.
Thời gian cứ trôi qua dòng sông ấy
Con đò xưa cập bến biết bao lần
Như viên phấn mài than mình không tiếc
Thầy ươm mầm cho cây trái đơm bông.
Biết bao lớp học trò giờ xa vắng
Vui tương lai quên mất cả người thầy
Tim bỗng nhói, chợt giật mình nhìn lại
Sông lạnh lùng, chẳng thấy chuyến đò xưa…
Phan Quỳnh Anh – Lớp 12A11
Trường iSCHOOL Nha Trang
Giải III cuộc thi “Viết về thầy cô giáo của tôi”