Chúng em đã thật may mắn vì được sống dưới mái trường iSCHOOL Hà Tĩnh đầy ắp yêu thương, nơi có những người cha, người mẹ hiền thứ hai – những người đã chắp thêm đôi cánh, nâng bổng nhứng ước mơ được bay cao mãi, xa mãi. Chúng em xin gửi tới các thầy giáo, cô giáo lời cảm ơn chân thành từ sâu thẳm trái tim. Chính thầy cô đã dạy cho chúng em biết cách sống, cách làm người biết cách yêu thương và chia sẻ. Thời gian vẫn cứ trôi những trang giáo án vẫn miệt mài trong đêm, không gian lặng lẽ chỉ còn lại tiếng lật sách, bút viết, tiếng gió rít khe khẽ qua khe cửa sổ và tiếng lạch cạch của chiếc kim đồng hồ. Và chúng em cũng muốn nói cả lời xin lỗi. Đã có lúc chúng em chưa học bài, đã ương bướng, gan lì làm các thầy cô giáo phải phiền lòng, cũng đã có lúc chúng em hờn dỗi vì bị la mắng. Để rồi giờ đây khi sắp phải chia tay chúng em mới nhận ra, mới ao ước “Ước gì thời gian quay trở lại dù chỉ một lần, một lần thôi để lại một lần nữa là học trò, lần nữa được yêu thương, được quan tâm và thậm chí là cả la mắng. Ước gì thời gian ngừng trôi để có thể biến tất cả nơi đây trở thành mãi mãi”.
12 ơi sao thân thương quá đỗi! Những gương mặt tự bao giờ đã trở nên quen thuộc, sao bỗng nhớ quá những nụ cười thơ ngây, nhớ quá những phút giận hờn vô cớ, nhớ quá những giọt nước mắt lăn trên má ai thật nhẹ nhàng, nhớ quá một ánh nhìn ấm áp, nhớ quá một lời động viên và nhớ lắm những trái tim chân thành luôn hướng về nhau cầu nguyện an lành, hạnh phúc. Bỗng mong ước mỗi sớm mai thức dậy lại được cắp sách tới trường, đùa vui cùng tụi bạn, để yêu thương ấm áp tràn ngập khắp nơi nơi.