Nếu lớp chúng em là một gia đình luôn yêu thương gắn bó với nhau, thì cô là người mẹ hiền luôn ân cần chăm sóc, dạy dỗ những “đứa con” thân yêu của mình. Chúng em đã được sống và học tập bên nhau ba năm rồi nhưng đây là năm đầu tiên và cũng là năm cuối cùng chúng em được học tập và làm việc với cô. Phải chăng thời gian trôi nhanh quá phải không cô? Mới đó mà một năm học nữa đã trôi qua, năm học cuối cấp với biết bao kỉ niệm thân thương về thầy cô và bè bạn. Trước lúc chia tay, chúng em có lá thư này với đôi lời muốn gửi đến cô – người mẹ hiền của lớp 12A5.

Lớp chúng em tuy đã là năm cuối cấp nhưng vẫn còn ham chơi, xao nhãng việc học. Cảm ơn cô vì đã hết mực quan tâm đến chúng em. Chúng em biết cô luôn mong mỏi mỗi cá nhân lớp 12A5 đều thành công trong cuộc sống sau này, nhưng chúng em đôi khi quá khờ dại, chỉ lo vui đùa quên đi trách nhiệm học tập của mình mà làm cho cô và các thầy cô khác phải buồn long. Trong lá thư này, em xin thay mặt lớp gửi đến cô lời xin lỗi. Sự ân cần của cô đã làm chúng em thật sự cảm động. Khi cô tìm hiểu những bạn yếu kém để tạo điều kiện giúp đỡ, khuyên nhủ, chúng em biết mình đã sai và sẽ cố gắng hơn trong học tập để không phụ lòng mong mỏi của cô đối với chúng em.

Nhờ cô mà chúng em yêu thích môn văn hơn. Giọng cô ấm áp mang đậm bản sắc Huế, dịu dàng như dòng Hương Giang lững lờ trôi đưa chúng em vào từng trang văn học. Cô cho chúng em biết văn học là tình thương, góp nhặt những kiến thức đã học để vận dụng vào cuộc sống, cho chúng em biết sống là phải san sẻ và bao dung, sống tự chủ không dựa dẫm vào người khác và biết đứng lên bằng chính đôi chân mình. Nhờ có giọng nói ấy mà chúng em tiếp thu bài tốt hơn, hiểu môn văn hơn và cũng càng yêu quý cô nhiều hơn.

Cô là người mẹ tâm lí và rất yêu thương năm mươi “đứa con” của lớp 12A5, luôn nghiêm khắc mỗi khi chúng em mắc lỗi, không làm tốt nhiệm vụ của mình. Chúng em biết vì cô quá lo và muốn chúng em đứng dậy mà chúng em thì chỉ biết hờn trách cô. Chúng em thật có lỗi quá phải không cô? Nhưng bên cạnh sự cứng cỏi, chúng em lại bồi hồi khi nhận được tình thương của cô. Không chỉ quan tâm trên lớp, cô còn quan tâm đến những hoàn cảnh khó khăn của các bạn nhà xa, điều kiện thiếu thốn. Cô đã đến từng nơi để hỏi han, lo lắng. Điều cô làm khiến chúng em ấm lòng hơn, chúng em như đang học tập và sống trong một vòng tay bao dung rộng lớn chan hòa. Đôi tay ấy như chấp cánh cho chúng em bước vào tương lai.

Lời cuối, chúng em xin gửi ngàn cái ôm, ngàn nụ hôn và ngàn bông hoa đến cô kèm theo lời tri ân vô hạn về những gì mà cô đã dành cho chúng em. Xin lỗi cô về những gì chúng em đã làm sai. Chúng em xin gửi đến cô lời chúc tốt đẹp nhất, mong cô luôn khỏe mạnh để tiếp tục công tác giảng dạy, để có thể làm “mẹ hiền” của nhiều lớp học sinh hơn nữa. Cho dù thời gian có trôi, chúng em sẽ không thể quên được hình dáng cô ân cần bên chúng em. Hình dáng đó sẽ theo học sinh lớp 12A5 trên suốt chặng đường đời của mỗi cá nhân chúng em.

                                                                                 Nguyễn Thành Trung Lớp: 12A5

                                                                                    Trường iSCHOOL Nha Trang

Giải I cuộc thi “Viết về thầy cô giáo của tôi”